Viết bài văn ngẩn cảm nhận về bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân

Quê hương là một đề tài quen thuộc trong thơ ca Việt Nam. Mỗi người có một quê hương khác nhau, nhưng tất cả đều mang những nét đẹp riêng, gắn bó với tuổi thơ, với những kỉ niệm và tình cảm thiêng liêng. Bài thơ “Quê hương” của Đỗ Trung Quân là một trong những bài thơ hay viết về quê hương, đã đi vào lòng người đọc với những cảm xúc chân thành, sâu lắng.

Viết bài văn ngắn cảm nhận về bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân
Viết bài văn ngắn cảm nhận về bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân

Top 3 bài văn ngẩn cảm nhận về bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân

Top 3 bài văn ngẩn cảm nhận về bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân là những bài văn được chọn lọc từ nhiều nguồn khác nhau, với những cách cảm nhận và thể hiện khác nhau. Hy vọng rằng những bài viết này sẽ là nguồn cảm hứng và hướng dẫn cho các em học sinh trong việc nâng cao khả năng viết văn và truyền đạt những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.

Bài văn ngẩn cảm nhận số 1

Quê hương là một đề tài quen thuộc trong thơ ca Việt Nam. Mỗi người có một quê hương khác nhau, nhưng tất cả đều mang những nét đẹp riêng, gắn bó với tuổi thơ, với những kỉ niệm và tình cảm thiêng liêng. Bài thơ “Quê hương” của Đỗ Trung Quân là một trong những bài thơ hay viết về quê hương, đã đi vào lòng người đọc với những cảm xúc chân thành, sâu lắng.

Bài thơ được mở đầu bằng những câu thơ giản dị, mộc mạc, gợi lên hình ảnh quê hương bình dị, thân thương:

Quê hương là gì hở mẹ? Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ? Ai đi xa cũng nhớ về.

Hai câu thơ đầu là lời hỏi của một em bé về quê hương. Câu hỏi ấy là tiếng lòng của biết bao người, trong đó có cả tác giả. Câu hỏi ấy được đặt ra như một lời nhắc nhở, một lời dạy bảo về tình yêu quê hương.

Câu thơ thứ ba là câu trả lời của mẹ. Mẹ không trả lời trực tiếp mà chỉ nhắc nhở con rằng ai đi xa cũng nhớ về quê hương. Câu trả lời ấy đã gợi lên những suy nghĩ, cảm xúc trong lòng người đọc. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi gắn bó với tuổi thơ của mỗi người. Đó là những kỉ niệm đẹp đẽ, những tình cảm thân thương mà ta không thể nào quên.

Hai khổ thơ tiếp theo là những câu thơ tả về quê hương của tác giả. Quê hương của tác giả là một vùng quê nghèo khó, nhưng vẫn mang những nét đẹp bình dị, đáng yêu:

Quê hương là chùm khế ngọt Cho em ăn chua ngọt; Quê hương là đường đi học Con đi học mỗi ngày.

Chùm khế ngọt là một hình ảnh quen thuộc ở nông thôn Việt Nam. Chùm khế ngọt tượng trưng cho những gì bình dị, thân thương nhất của quê hương. Đường đi học là con đường quen thuộc mà tác giả đã đi qua mỗi ngày. Con đường ấy là một phần của tuổi thơ, của những kỉ niệm đẹp đẽ.

Xem thêm:  Trong các bài học, em đã được làm quen với nhiều nhân vật văn học thú vị. Hãy viết một bài văn phân tích đặc điểm của một nhân vật văn học mà em yêu thích.

Khổ thơ cuối là những lời tâm sự của tác giả về quê hương:

Quê hương là nơi ta sinh ra Là nơi ta lớn lên Quê hương là nơi ta bắt đầu Đi về phía những điều mới lạ.

Quê hương là nơi ta sinh ra, lớn lên. Quê hương là nơi ta bắt đầu những ước mơ, khát vọng. Quê hương là nguồn cội, là điểm tựa tinh thần của mỗi người.

Bài thơ “Quê hương” của Đỗ Trung Quân là một bài thơ hay, giàu cảm xúc. Bài thơ đã khơi gợi trong lòng người đọc những tình cảm yêu thương, gắn bó với quê hương.

Bài văn số 2: Quê hương – khúc hát tình quê

Viết bài văn ngắn cảm nhận về bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân
Viết bài văn ngắn cảm nhận về bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân

Quê hương là một đề tài quen thuộc trong thơ ca Việt Nam. Mỗi nhà thơ đều có những cách thể hiện riêng về quê hương của mình. Với Đỗ Trung Quân, quê hương là một miền kí ức tuổi thơ tươi đẹp, là những hình ảnh thân thương, bình dị mà vô cùng đáng nhớ. Bài thơ “Quê hương” của ông đã thể hiện một cách chân thành và sâu sắc tình yêu quê hương của tác giả.

Bài thơ mở đầu bằng một câu hỏi tu từ:

Quê hương là gì hở mẹ?

Câu hỏi này không chỉ là một lời hỏi của đứa trẻ mà còn là lời hỏi của chính tác giả. Câu hỏi được đặt ra một cách tự nhiên, giản dị nhưng lại gợi ra nhiều suy ngẫm. Quê hương là gì? Đó là một khái niệm trừu tượng, khó có thể định nghĩa một cách cụ thể. Nhưng đối với mỗi người, quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi ta sinh ra và lớn lên. Đó là những hình ảnh, những kỉ niệm gắn bó thân thiết với tuổi thơ của mỗi người.

Tiếp theo, tác giả đã liệt kê một loạt những hình ảnh thân thương, bình dị của quê hương:

Quê hương là chùm khế ngọt Nhà em có ngõ vắng Có con sông nhỏ bên lở bên bồi Có bờ tre xanh rì rào Có cánh diều no gió Tuổi thơ con là cánh diều

Những hình ảnh này tuy giản dị nhưng lại vô cùng quen thuộc với mỗi người Việt Nam. Đó là những hình ảnh của làng quê Việt Nam với những con đường làng quanh co, những cánh đồng lúa xanh mướt, những bờ tre xanh rì rào. Đó cũng là những hình ảnh của tuổi thơ với những cánh diều no gió, những trò chơi dân gian đầy thú vị.

Tác giả đã sử dụng những biện pháp tu từ như so sánh, liệt kê, nhân hóa để làm cho những hình ảnh quê hương trở nên sinh động và gần gũi hơn. Hình ảnh “chùm khế ngọt” là hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam. Chùm khế ngọt tượng trưng cho sự ngọt ngào, ấm áp của quê hương. Hình ảnh “con sông nhỏ bên lở bên bồi” gợi lên vẻ đẹp mộc mạc, giản dị của quê hương. Hình ảnh “bờ tre xanh rì rào” gợi lên sự yên bình, thanh bình của làng quê. Hình ảnh “cánh diều no gió” là hình ảnh gắn liền với tuổi thơ của mỗi người. Cánh diều no gió tượng trưng cho ước mơ, khát vọng của tuổi trẻ.

Xem thêm:  Viết bài văn tả cánh đồng vào sáng sớm lớp 5

Bài thơ khép lại bằng một câu hỏi tu từ:

Quê hương là gì hở mẹ Mà sao thấy nhớ

Câu hỏi này là lời khẳng định tình yêu quê hương sâu sắc của tác giả. Dù có đi đâu xa, dù có bao nhiêu năm tháng trôi qua, nhưng tình yêu quê hương vẫn luôn đong đầy trong trái tim của tác giả.

Bài thơ “Quê hương” của Đỗ Trung Quân là một bài thơ giản dị nhưng chứa chan tình yêu quê hương. Bài thơ đã gợi lên trong lòng người đọc những kỉ niệm, những cảm xúc đẹp đẽ về quê hương.

Bài văn ngẩn cảm nhận số 3:

Bài thơ “Quê hương” của Đỗ Trung Quân là một bài thơ hay, giàu cảm xúc, đã đi vào lòng người đọc với những hình ảnh, những cảm xúc chân thành, sâu lắng.

Bài thơ mở đầu bằng những câu thơ giản dị, mộc mạc, gợi lên hình ảnh quê hương bình dị, thân thương:

Quê hương là gì hở mẹ? Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ? Ai đi xa cũng nhớ về.

Hai câu thơ đầu là lời hỏi của một em bé về quê hương. Câu hỏi ấy là tiếng lòng của biết bao người, trong đó có cả tác giả. Câu hỏi ấy được đặt ra như một lời nhắc nhở, một lời dạy bảo về tình yêu quê hương.

Câu thơ thứ ba là câu trả lời của mẹ. Mẹ không trả lời trực tiếp mà chỉ nhắc nhở con rằng ai đi xa cũng nhớ về quê hương. Câu trả lời ấy đã gợi lên những suy nghĩ, cảm xúc trong lòng người đọc. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi gắn bó với tuổi thơ của mỗi người. Đó là những kỉ niệm đẹp đẽ, những tình cảm thân thương mà ta không thể nào quên.

Hai khổ thơ tiếp theo là những câu thơ tả về quê hương của tác giả. Quê hương của tác giả là một vùng quê nghèo khó, nhưng vẫn mang những nét đẹp bình dị, đáng yêu:

Quê hương là chùm khế ngọt Cho em ăn chua ngọt; Quê hương là đường đi học Con đi học mỗi ngày.

Chùm khế ngọt là một hình ảnh quen thuộc ở nông thôn Việt Nam. Chùm khế ngọt tượng trưng cho những gì bình dị, thân thương nhất của quê hương. Đường đi học là con đường quen thuộc mà tác giả đã đi qua mỗi ngày. Con đường ấy là một phần của tuổi thơ, của những kỉ niệm đẹp đẽ.

Khổ thơ cuối là những lời tâm sự của tác giả về quê hương:

Quê hương là nơi ta sinh ra Là nơi ta lớn lên Quê hương là nơi ta bắt đầu Đi về phía những điều mới lạ.

Quê hương là nơi ta sinh ra, lớn lên. Quê hương là nơi ta bắt đầu những ước mơ, khát vọng. Quê hương là nguồn cội, là điểm tựa tinh thần của mỗi người.

Bài thơ “Quê hương” của Đỗ Trung Quân đã khơi gợi trong lòng người đọc những tình cảm yêu thương, gắn bó với quê hương. Bài thơ đã nhắc nhở chúng ta về những giá trị tốt đẹp của quê hương, về trách nhiệm của mỗi người đối với quê hương, đất nước.

Xem thêm:  Viết đoạn văn khoảng 7-9 câu nói về một truyền thống đáng tự hào của dân tộc Việt Nam

Bài văn ngẩn cảm nhận số 4:

Bài thơ “Quê hương” của Đỗ Trung Quân là một bài thơ hay, giàu cảm xúc, đã đi vào lòng người đọc với những hình ảnh, những cảm xúc chân thành, sâu lắng.

Bài thơ được mở đầu bằng những câu thơ giản dị, mộc mạc, gợi lên hình ảnh quê hương bình dị, thân thương:

Quê hương là gì hở mẹ? Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ? Ai đi xa cũng nhớ về.

Hai câu thơ đầu là lời hỏi của một em bé về quê hương. Câu hỏi ấy là tiếng lòng của biết bao người, trong đó có cả tác giả. Câu hỏi ấy được đặt ra như một lời nhắc nhở, một lời dạy bảo về tình yêu quê hương.

Câu thơ thứ ba là câu trả lời của mẹ. Mẹ không trả lời trực tiếp mà chỉ nhắc nhở con rằng ai đi xa cũng nhớ về quê hương. Câu trả lời ấy đã gợi lên những suy nghĩ, cảm xúc trong lòng người đọc. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi gắn bó với tuổi thơ của mỗi người. Đó là những kỉ niệm đẹp đẽ, những tình cảm thân thương mà ta không thể nào quên.

Hai khổ thơ tiếp theo là những câu thơ tả về quê hương của tác giả. Quê hương của tác giả là một vùng quê nghèo khó, nhưng vẫn mang những nét đẹp bình dị, đáng yêu:

Quê hương là chùm khế ngọt Cho em ăn chua ngọt; Quê hương là đường đi học Con đi học mỗi ngày.

Chùm khế ngọt là một hình ảnh quen thuộc ở nông thôn Việt Nam. Chùm khế ngọt tượng trưng cho những gì bình dị, thân thương nhất của quê hương. Đường đi học là con đường quen thuộc mà tác giả đã đi qua mỗi ngày. Con đường ấy là một phần của tuổi thơ, của những kỉ niệm đẹp đẽ.

Khổ thơ cuối là những lời tâm sự của tác giả về quê hương:

Quê hương là nơi ta sinh ra Là nơi ta lớn lên Quê hương là nơi ta bắt đầu Đi về phía những điều mới lạ.

Quê hương là nơi ta sinh ra, lớn lên. Quê hương là nơi ta bắt đầu những ước mơ, khát vọng. Quê hương là nguồn cội, là điểm tựa tinh thần của mỗi người.

Bài thơ “Quê hương” của Đỗ Trung Quân đã khơi gợi trong lòng người đọc những tình cảm yêu thương, gắn bó với quê hương. Bài thơ đã nhắc nhở chúng ta về những giá trị tốt đẹp của quê hương, về trách nhiệm của mỗi người đối với quê hương, đất nước.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.