Nhập vai, đóng vai ông hai kể lại truyện ngắn Làng
Tôi là ông Hai, một lão nông dân yêu làng quê của mình tha thiết.
Tôi sinh ra và lớn lên ở làng Chợ Dầu, một làng quê giàu có, trù phú và nổi tiếng là làng kháng chiến. Tôi yêu làng của mình lắm, yêu từ những con đường lát đá xanh, những ngôi nhà ngói san sát, đến những đám ruộng lúa xanh mướt.
Bất cứ ai khi đến làng Chợ Dầu cũng đều tấm tắc khen ngợi. Tôi cũng tự hào về làng mình lắm. Tôi thường khoe làng của mình với mọi người, từ những người trong làng đến những người ngoài làng.
Nhưng rồi, cuộc kháng chiến chống Pháp bùng nổ. Chính phủ kêu gọi nhân dân đi tản cư, để tránh khỏi bom đạn của giặc. Tôi cũng phải rời xa làng quê yêu dấu của mình, đi tản cư ở một vùng khác.
Sống ở nơi tản cư, tôi luôn nhớ về làng của mình. Tôi nhớ những con đường, những ngôi nhà, những cánh đồng lúa. Tôi nhớ những người dân làng Chợ Dầu thân thương.
Tôi thường đi ra đầu làng, nhìn về phía làng Chợ Dầu, mong một ngày được trở về. Mỗi khi có người từ làng Chợ Dầu tản cư về, tôi đều hỏi thăm tin tức của làng.
Một hôm, có người từ làng Chợ Dầu về tản cư. Tôi vội vàng chạy ra đón. Người ấy nói với tôi: “Cả làng Chợ Dầu theo giặc rồi!”
Nghe tin ấy, tôi như chết lặng. Tôi không thể tin được làng của mình lại theo giặc. Tôi cứ đứng sững sờ, không biết nói gì.
Tôi về nhà, nằm vật ra giường, không ăn uống gì. Tôi buồn bã, tủi hổ vô cùng. Tôi không dám đi ra ngoài, sợ người ta đàm tiếu về làng của mình.
Một hôm, tôi đang ngồi ở nhà, thì có một người đàn ông lạ mặt đến. Người ấy đưa cho tôi một tờ báo, nói: “Có tin cải chính rồi, làng Chợ Dầu không theo giặc.”
Tôi vội vàng đọc tờ báo. Tôi vui mừng khôn xiết khi biết làng của mình không theo giặc. Tôi chạy sang nhà bác Thứ, khoe với bác.
Tôi nói với bác Thứ: “Tây nó đốt nhà tôi rồi bác ạ. Nhà tôi bị giặc đốt rụi rồi.”
Tôi nói vậy nhưng trong lòng tôi lại vui mừng. Tôi vui mừng vì làng của mình không theo giặc. Tôi vui mừng vì mình vẫn là người dân của làng Chợ Dầu.
Từ ngày nghe tin cải chính, tôi lại trở nên yêu làng của mình hơn bao giờ hết. Tôi thường nói với mọi người: “Làng tôi theo Tây có chốc lát, rồi lại quay về với kháng chiến. Làng tôi vẫn là làng kháng chiến.”
Tôi đã được trở về làng Chợ Dầu, tiếp tục cùng dân làng kháng chiến chống Pháp. Tôi tự hào vì mình là người dân làng Chợ Dầu.
Câu chuyện của tôi là câu chuyện của một người nông dân yêu làng quê của mình tha thiết. Câu chuyện của tôi cũng là câu chuyện của những người nông dân Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp.