Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa. Gần gũi nhất vẫn là cây lúa

Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:

Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa
Gần gũi nhất vẫn là cây lúa
Trưa nắng khát ước về vườn quả
Lúc xa nhà nhớ một dáng mây
Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây
Một làn khói, một mùi hương trong gió…

Có mấy ai nhớ về ngọn cỏ
Mọc vô tình trên lối ta đi
Dẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chi
Không nghĩ đến nhưng mà vẫn có.

(trích Cỏ dại – Vĩnh Linh)

Câu 1 (0,5đ): Đoạn thơ được viết theo thể thơ nào?

Câu 2 (0,5đ): Tác giả đã kể ra những sự vật gần gũi, thân quen nào?

Câu 3 (1đ): Trong những sự vật ở quê nhà gần gũi mà tác giả kể trên, theo anh/chị tác giả gửi gắm tình cảm vào sự vật nào nhiều nhất? Vì sao?

Câu 4 (1đ): Qua đoạn thơ trên, anh/chị hãy nêu cảm nghĩ về quê hương của mình.

Trả lời câu hỏi

Câu 1 Đoạn thơ được viết theo thể thơ tự do.

Câu 2 Tác giả đã kể ra những sự vật gần gũi, thân quen sau:

  • Cây lúa
  • Vườn quả
  • Dáng mây
  • Dòng sông
  • Ngọn núi
  • Rừng cây
  • Làn khói
  • Mùi hương trong gió

Câu 3 Trong những sự vật ở quê nhà gần gũi mà tác giả kể trên, theo tôi, tác giả gửi gắm tình cảm vào sự vật cỏ dại nhiều nhất. Bởi vì:

  • Cỏ dại là sự vật gần gũi, bình dị, nhỏ bé nhưng lại có sức sống mãnh liệt. Nó mọc vô tình trên lối ta đi, không được chăm sóc, vun trồng nhưng vẫn luôn xanh tươi, vươn mình đón nắng gió.
  • Cỏ dại tượng trưng cho những con người lao động bình dị, chân chất, luôn gắn bó với quê hương.
Xem thêm:  [Hỏi Đáp] Ai là người hạ chiếu Cần Vương?

Câu 4 Qua đoạn thơ trên, tôi cảm nhận được quê hương là một nơi bình yên, tươi đẹp, nơi có những con người lao động cần cù, chịu khó. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.

Quê hương tôi là một vùng quê thanh bình, trù phú. Nơi đây có những cánh đồng lúa mênh mông, bát ngát, trải dài tít tắp. Có những vườn cây ăn trái trĩu quả, thơm ngon. Có những dòng sông uốn lượn, xanh mát. Có những ngọn núi hùng vĩ, trùng điệp. Có những cánh rừng bạt ngàn, xanh mướt. Có những làn khói bếp nghi ngút, ấm áp. Có những mùi hương trong gió dịu mát, dễ chịu.

Tôi yêu quê hương tôi, yêu những cánh đồng lúa chín vàng, yêu những vườn cây trái ngọt lành, yêu những dòng sông hiền hòa, yêu những ngọn núi cao vời vợi, yêu những cánh rừng xanh mát, yêu những làn khói bếp thân thương, yêu những mùi hương trong gió dịu mát.

Tôi mong rằng quê hương tôi sẽ mãi bình yên, tươi đẹp, là nơi để tôi luôn hướng về.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.