Dàn ý chi tiết phân tích tác phẩm ai đã đặt tên cho dòng sông

Dàn ý chi tiết phân tích tác phẩm ai đã đặt tên cho dòng sông

Mở bài

  • Giới thiệu tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường và tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”
  • Nêu vấn đề cần phân tích: vẻ đẹp của sông Hương và mối quan hệ giữa sông Hương và con người xứ Huế.

Thân bài

  • Vẻ đẹp của sông Hương từ thượng nguồn đến khi chảy vào thành phố Huế:
    • Sông Hương mang vẻ đẹp hoang dại, phóng khoáng, trữ tình của núi rừng Tây Nguyên: “bản trường ca của rừng già”, “sự tích của đáy vực thẳm”, “cuộc chia tay của đôi lứa yêu nhau”, “vẻ đẹp của một dòng sông không bao giờ trôi đi”.
    • Sông Hương mang vẻ đẹp dịu dàng, mềm mại khi chảy vào thành phố Huế: “sông Hương là người con gái dịu dàng”, “sông Hương mang vẻ đẹp của một người con gái đang đi trẩy hội”, “sông Hương là điệu slow tình tự”.
  • Mối quan hệ giữa sông Hương và con người xứ Huế:
    • Sông Hương là một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của con người xứ Huế: “sông Hương là dòng sông của thi ca”, “sông Hương là dòng sông của lịch sử”, “sông Hương là dòng sông của tâm hồn”.
    • Sông Hương là người bạn tri âm, tri kỷ của con người xứ Huế: “sông Hương là người tình dịu dàng”, “sông Hương là người mẹ hiền”.

Kết bài

  • Khái quát lại vẻ đẹp của sông Hương và mối quan hệ giữa sông Hương và con người xứ Huế.
  • Nêu cảm nghĩ của bản thân về tác phẩm.

Bài văn mẫu phân tích tác phẩm ai đã đặt tên cho dòng sông

Ai đã đặt tên cho dòng sông? là một trong những tác phẩm bút kí xuất sắc của Hoàng Phủ Ngọc Tường, được in trong tập bút kí cùng tên. Tác phẩm đã khắc họa thành công vẻ đẹp của dòng sông Hương và mối quan hệ giữa sông Hương và con người xứ Huế.

Xem thêm:  Viết đoạn văn (từ 7 đến 9 câu) về bảo vệ môi trường lớp 3

Trước hết, sông Hương mang vẻ đẹp hoang dại, phóng khoáng, trữ tình của núi rừng Tây Nguyên. Từ thượng nguồn, sông Hương là “bản trường ca của rừng già”, “sự tích của đáy vực thẳm”, “cuộc chia tay của đôi lứa yêu nhau”, “vẻ đẹp của một dòng sông không bao giờ trôi đi”. Sông Hương như một cô gái tuổi đôi mươi, đầy sức sống và khát khao.

Khi chảy vào thành phố Huế, sông Hương mang vẻ đẹp dịu dàng, mềm mại. Sông Hương như “người con gái dịu dàng”, “sông Hương mang vẻ đẹp của một người con gái đang đi trẩy hội”, “sông Hương là điệu slow tình tự”. Sông Hương như một người thiếu nữ tuổi trăng tròn, e ấp, duyên dáng.

Sông Hương không chỉ có vẻ đẹp tự nhiên mà còn gắn bó mật thiết với lịch sử, văn hóa của Huế. Sông Hương là chứng nhân lịch sử, chứng kiến bao biến cố thăng trầm của đất nước. Sông Hương cũng là dòng sông của thi ca, là nguồn cảm hứng bất tận cho các nghệ sĩ.

Sông Hương và con người xứ Huế có mối quan hệ gắn bó mật thiết. Sông Hương là một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của con người xứ Huế. Sông Hương là người bạn tri âm, tri kỷ của con người xứ Huế.

Bằng ngòi bút tài hoa, uyên bác, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khắc họa thành công vẻ đẹp của sông Hương và mối quan hệ giữa sông Hương và con người xứ Huế. Tác phẩm đã góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn học Việt Nam.

Vẻ đẹp của sông Hương và mối quan hệ giữa sông Hương và con người xứ Huế là một biểu tượng cho vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Việt Nam. Tác phẩm đã thể hiện tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc của nhà văn.

Vẻ đẹp của sông Hương

Xem thêm:  Truyền thống của dân tộc Việt Nam có giá trị như thế nào đối với cá nhân gia đình quê hương đất nước

Sông Hương mang vẻ đẹp đa dạng, phong phú, biến đổi theo từng không gian và thời gian. Từ thượng nguồn, sông Hương mang vẻ đẹp hoang dại, phóng khoáng, trữ tình của núi rừng Tây Nguyên. Sông Hương như một cô gái tuổi đôi mươi, đầy sức sống và khát khao.

Sông Hương bắt nguồn từ dãy Trường Sơn, chảy qua nhiều cánh rừng nguyên sinh bạt ngàn, những dãy núi trùng điệp. Sông Hương như một bản trường ca của rừng già, “sóng bạc đầu”, “nước nguồn rầm rộ”, “cuộn xoáy như cơn lốc”. Sông Hương như một sự tích của đáy vực thẳm, “sông Hương đã sống một đời phiêu lưu và gian truân”. Sông Hương như một cuộc chia tay của đôi lứa yêu nhau, “sông Hương đã rót mình vào lòng biển cả như một người con gái đẹp ngủ mơ màng”.

Khi chảy vào thành phố Huế, sông Hương mang vẻ đẹp dịu dàng, mềm mại. Sông Hương như một người con gái dịu dàng, “uốn mình theo những đường cong mềm mại”, “đi qua những dãy đồi thông xanh biếc”, “đọng lại thành những chiếc lăng tẩm cổ kính”. Sông Hương như một người thiếu nữ tuổi trăng tròn, e ấp, duyên dáng.

Sông Hương không chỉ có vẻ đẹp tự nhiên mà còn gắn bó mật thiết với lịch sử, văn hóa của Huế. Sông Hương là chứng nhân lịch sử, chứng kiến bao biến cố thăng trầm của đất nước. Sông Hương cũng là dòng sông của thi ca, là nguồn cảm hứng bất tận cho các nghệ sĩ.

Mối quan hệ giữa sông Hương và con người xứ Huế

Sông Hương và con người xứ Huế có mối quan hệ gắn bó mật thiết. Sông Hương là một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của con người xứ Huế. Sông Hương là người bạn tri âm, tri kỷ của con người xứ Huế.

Sông Hương gắn bó với đời sống vật chất và tinh thần của con người xứ Huế. Sông Hương là nguồn cung cấp nước sinh hoạt, nước tưới tiêu cho các cánh đồng, vườn tược. Sông Hương cũng là nơi diễn ra các hoạt động giao thương, buôn bán của người dân xứ Huế.

Xem thêm:  Top 10 bài văn: Kể lại một trải nghiệm của em với người thân trong gia đình

Sông Hương là nguồn cảm hứng bất tận cho các nghệ sĩ. Sông Hương đã đi vào thơ ca, nhạc họa của nhiều nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ. Sông Hương là biểu tượng của vẻ đẹp của thiên nhiên và con người xứ Huế.

Sông Hương là người bạn tri âm, tri kỷ của con người xứ Huế. Sông Hương lặng lẽ chứng kiến bao thăng trầm của lịch sử, cùng con người xứ Huế chung vui trong những ngày hội, chia buồn trong những ngày tang tóc. Sông Hương là người mẹ hiền của người dân xứ Huế.

Kết luận

Vẻ đẹp của sông Hương và mối quan hệ giữa sông Hương và con người xứ Huế là một biểu tượng cho vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Việt Nam. Tác phẩm đã thể hiện tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường.

Một số nhận xét về nghệ thuật

  • Ngôn ngữ của tác phẩm giàu chất thơ, sử dụng nhiều hình ảnh, so sánh, nhân hóa,…
  • Cách viết uyên bác, giàu trí tưởng tượng, thể hiện sự am hiểu sâu sắc của nhà văn về địa lí, lịch sử, văn hóa của Huế.
  • Cách kết cấu vòng tròn, mở ra rồi khép lại, tạo nên sự trọn vẹn, hoàn chỉnh cho tác phẩm.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.