Lực lượng giữ vai trò sản xuất chính trong các lãnh địa phong kiến ở Tây Âu thời kì trung đại là nông nô. Nông nô là những người lao động không có ruộng đất, phải làm thuê cho lãnh chúa trên các lãnh địa. Họ bị gắn chặt với lãnh địa và phải nộp nhiều thứ thuế cho lãnh chúa, trong đó tô thuế là nặng nề nhất.
Nông nô là lực lượng sản xuất chính vì họ là những người trực tiếp sản xuất ra lương thực, thực phẩm, nguyên liệu và sản phẩm thủ công phục vụ cho nhu cầu của các lãnh chúa, quý tộc và tầng lớp thị dân. Nhờ có sự lao động cần cù, chăm chỉ của nông nô mà các lãnh địa phong kiến ở Tây Âu thời kì trung đại đã có thể phát triển và tồn tại trong một thời gian dài.
Tuy nhiên, nông nô cũng là lực lượng bị bóc lột nặng nề nhất trong xã hội phong kiến. Họ phải làm việc từ sáng sớm đến tối mịt, không có ngày nghỉ, không có quyền tự do cá nhân. Chính vì vậy, nông nô đã nhiều lần nổi dậy chống lại sự áp bức, bóc lột của lãnh chúa, góp phần thúc đẩy sự phát triển của xã hội Tây Âu thời kì trung đại.
Ngoài nông nô, trong các lãnh địa phong kiến ở Tây Âu thời kì trung đại còn có các tầng lớp khác như lãnh chúa, quý tộc, thị dân,… Tuy nhiên, nông nô vẫn là lực lượng sản xuất chính, đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển của xã hội Tây Âu thời kì trung đại.